Từ đó khôn nguôi
∬
1. Mỗi chiều [C] em về là gió lộng đường đi
Anh nhìn em bồi hồi [Dm] trông theo tà [Em] áo
[C] Nhẹ gót [F] thắm vào [G] mãi đáy tim [Em] tôi
Từ [Dm] đó nhớ khôn [Am] nguôi và chiều [Em] chiều thấy đơn [G] côi
2. Lúc gặp [C] em lòng định nói rồi lại thôi
Nhưng hồn tôi tựa trời [Dm] giông đang nổi [Em] gió
[C] Tình nghệ [F] sĩ là [G] thắm cánh môi [Em] tươi
Là [Dm] gió cuốn mây [C] trôi là thì [G] thầm nói "yêu [C] em"
ĐK: Một [F] đời chờ mong nhau em ơi
Tìm nhau cuối [C] trời, [A7] gặp nhau giữa [Dm] đời
Này [G] em! Hỡi em người yêu [C] dấu
Môi hồng tươi [G] thắm biết đâu! "[D] Dành tặng mình [G] anh"
3. Có nhiều [C] khi lòng quạnh vắng tựa mùa đông
Nhưng ngờ đâu một mùa [Dm] xuân đang triền [Em] tới
[C] Hồn chới [F] với vì ngỡ đã chia [Em] phôi
Tình [Dm] bỗng ngát lên [C] ngôi và đường [G] đời bước chung [C] đôi
Danh sách hợp âm
(Click để tắt)